Mới ngày nào còn là cô bé non nớt được mẹ đưa lên Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur nhập học, vậy mà thoáng chốc đã trở thành cô sinh viên năm cuối với bao tiếc nuối và lo toan cho tương lai phía trước.
- Chọn ngành học theo đam mê sở thích hay nhu cầu xã hội?
- Bí quyết trải qua kỳ thực tập tốt nhất dành cho sinh viên Cao đẳng Dược
- Tấm gương về tình yêu nghề của một Điều dưỡng viên trẻ
Tâm sự của một sinh viên sắp tốt nghiệp Cao đẳng Dược
Nắng vàng trải khắp Hà Nội, len lỏi từng ngóc ngách. Chạy dọc trên con đường Tô Vĩnh Diện ngày ngày đến lớp. Những chiếc cây lớn rủ mình trong nắng gắt, những tán lá mảnh mai cũng đã điểm đốm vàng. Trước sân trường, cây phượng vĩ ưỡn đôi thân vững chắc đã lác đác mấy bông hoa. Cô gái rướn đôi tay bé nhỏ nhặt một cành hoa phượng xếp thành một chú bướm nhỏ xinh xắn, ép chặt vào quyển vở và nắn nót từng chữ:
Những chiếc giỏ xe
Chở đầy hoa phượng
Em chở mùa hè
Của tôi đi đâu…”
Vậy là đây đã là mùa hè cuối cùng ở ngôi trường Cao đẳng Y Dược Pasteur thân yêu rồi. Sau này ra trường rồi, sẽ chẳng còn những ngày tháng cùng bạn bè tụ tập bên gốc phượng cùng nhau nói dăm ba câu chuyện vu vơ, cùng nhau ôn bài, cùng nhau cười đùa. Rồi cả những buổi chiều ngại ngùng nắm tay người ta thương mến cũng chính tại gốc phượn già này chứ đâu….
Thời gian trôi đi vội để rồi chợt ngoảnh lại ta không nhận ra bước đi nhẹ nhàng của nó. Mới ngày nào còn là cô bé non nớt cùng mẹ cầm trên tay hồ sơ tuyển sinh Cao đẳng Dược đến trường xét tuyển mà run run không biết mình có trúng tuyển không? vậy mà giờ đây thoáng một cái đã trở thành cô sinh viên năm cuối với biết bao tiếc nuối và lo toan cho tương lai rồi….
Lang thang dưới sân trường cô sinh viên năm cuối bới những tiếc nuối như đang mất đi một thứ gì thật quý giá, thật thân thuộc. Còn đâu những buổi chiều lang thang quán xá vỉa hè cùng những người bạn, còn đâu những hôm ngủ quên vội vàng gọi đứa bạn thân điểm danh hộ, còn đâu những bước chân vội vã cho kịp chuyến xe bus buổi tan trường, còn đâu những lần đi tình nguyện, những hôm đốt lửa trại, và còn đâu những đêm thao thức ôn bài,…Người ta nói, đời người đẹp nhất thời sinh viên, quả không sai chút nào.
Thời gian làm sinh viên có rất nhiều kỷ niệm
Nhớ những ngày học những môn chuyên ngành Dược, trời ơi sao nó khó đến thế chứ, lúc đấy nói thật là ghét học vô cùng, ghét hoc thành ra ghét luôn cả thầy cô, ấy vậy mà thầy cô vẫn miệt mài kiên nhẫn chỉ dạy từng tý một cho chúng mình. Có những hôm hết giờ rồi mà thầy cô vẫn lán lại dạy thêm cho chúng mình, nhìn những giọt mồ hôi thấm thoắt rơi mà thương vô cùng. Nhớ cả những lần đi thực tập tại bệnh viện, thực hành,… sao giờ phút này kỷ niệm cứ ùa về trong tâm trí thế nhỉ?
Cô sinh viên năm cuối với những đêm thao thức, bắt tay lên trán rồi tự hỏi, 3 năm qua mình đã học được những gì, 3 năm qua mình có đang thực sự đi trên con đường mà mình muốn, liệu 3 năm ấy có đủ hành trang cho mình bước vào đời? Ngổn ngang với những suy nghĩ miên man rồi chợt nghĩ về cha mẹ đã vất vả nuôi mình ăn học, rồi những bạn bè đồng trang lứa đang thành công trên con đường đang đi. Còn mình tương lai sẽ đi đâu về đâu? Những lúc này cô chỉ muốn mình bé nhỏ lại để được sà vào lòng mẹ như những ngày thơ bé… Rồi cô lại chợt nhận ra vẫn còn có mẹ bên cạnh, luôn có gia đình ở đây chờ đợi cô về.
Chỉ còn gần một tháng nữa thôi, cô sẽ cầm trên tay tấm bằng Cao đẳng Dược chính thức chấm dứt quãng đời sinh viên đẹp mộng mơ của mình. 3 năm trôi qua như một giấc mơ vậy, nhưng giấc mơ đẹp đến đâu rồi cũng đến lúc phải tỉnh dậy. Một ngày không xa nữa thôi, cô sẽ được khoác lên mình chiếc áo bloues trắng được kê đơn, khám chữa bệnh cho mọi người, được biến ước mơ của mình thành hiện thực.
Năm cuối rồi, hãy cố gắng tận hưởng những giây phút đẹp đẽ cuối cùng của đời sinh viên thôi nào. Tương lai ra sao hãy để ngày mai tính, sinh viên năm cuối chúng ta chẳng có gì ngoài tự do và tuổi trẻ.