Nếu không phải người trong ngành thì bạn thật khó có thể hình dung được hết nỗi vất vả khó khăn của những cô gái theo ngành Điều Dưỡng như Lan.
- Nếu có kiếp sau tôi vẫn chọn nghề Điều dưỡng
- Tấm gương về tình yêu nghề của một Điều dưỡng viên trẻ
- Tâm sự của một Điều dưỡng viên trước ngày nghỉ hưu
Chữ “Tâm” của Điều dưỡng viên rất quan trọng
Ước mơ trở thành Điều dưỡng viên
Sinh ra trong một gia đình nghèo khó, tình yêu với nghề Điều Dưỡng của Lan xuất phát từ những đêm thức trắng để chăm sóc cho người mẹ bị bệnh hen xuyễn. Được sự động viên của bố, sau khi tốt nhiệp THPT, Lan nộp hồ sơ xét tuyển Cao đẳng Điều Dưỡng vào Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur. Với sự chỉ dẫn nhiệt tình của thầy cô trong khoa Lan đã có thể tiếp thu kiến thức một cách rõ ràng. Lan vẫn còn nhớ mặc dù ngày đó còn khó khăn nhưng nhà trường đã mạnh dạn đầu tư nhiều loại trang thiết bị tiên tiến và hiện đại giúp việc học tập nghiên cứu của Lan cũng như các bạn sinh viên khác được thuận tiện nhất. Sau khi ra trường với tấm bằng Giỏi trên tay, Lan được nhận vào làm việc tại Bệnh viện Đa khoa của Huyện. Trong quá trình điều trị cho bệnh nhân, Lan nhận ra là Điều dưỡng viên thì chỉ có kiến thức chuyên môn thôi chưa đủ Lan cần phải thật tinh ý, năng động và phải có một tấm lòng của lương y. Với tình yêu nghề cháy bỏng cùng với sự cố gắng và nỗ lực không ngừng nghỉ Lan đã nhanh chóng vượt qua được những bỡ ngỡ ban đầu để có thể hoàn thành tốt công việc của mình.
Sau khi đi làm được 1 năm Lan tiếp tục quyết định nâng cao trình độ và tay nghề của mình bằng việc học liên thông đại học Điều dưỡng, với những kiến thức được theo học tại đây khiến Lan càng yêu thêm cái nghề “Làm dâu trăm họ” này. Sau khi ra trường, mặc dù được điều lên làm việc ở bệnh viên tuyến tỉnh nhưng cô xin phép được ở lại với nguyện ước mang kiến thức và y đức của mình phục vụ cho người dân quên mình.
Chữ “tâm” giúp tôi vượt qua những khó khăn của nghề Điều dưỡng như thế nào?
Theo chia sẻ của Lan – đến nay cô đã có hơn 8 năm công tác trong ngành: Đi theo ngành Điều dưỡng ngay từ đầu tôi đã xã định đây là một ngành vất vả và khó khăn, nhưng chưa khi nào tôi nghĩ nỗi khó khăn vất vả của chúng lại lớn đến thế. Ai đã từng có người nhà bị bệnh thì sẽ rõ chăm một người nhà bị bệnh đã khó khăn, khổ sở đến nhường nào vậy mà những người Điều dưỡng như chúng tôi một ngày phải chăm sóc đến hàng chục bệnh nhân, mà mỗi người một tính cách, một mong muốn, nhiều khi tôi thấy mình quay như chong chóng không có thời gian nghỉ ngơi. Đã có những lúc tôi cũng đã có ý định bỏ nghề để theo đuổi một ngành nghề khác nhàn hạ hơn. Nhưng mỗi lần nhìn thấy bệnh nhân mình chăm sóc phục hồi và khỏe mạnh từng ngày, tôi lại có thêm động lực cố gắng. Những lúc này chữ “Tâm” của Điều dưỡng viên lại sáng rực trong đầu tôi khiến tôi có động lực gắn bó với nghề.
Không phải vô cớ mà người ta nói nghề điều dưỡng là nghề “làm dâu trăm họ”. Lý do là vì mỗi một ngày một Điều dưỡng viên như Lan phải tiếp xúc với rất nhiều người từ bệnh nhân đến người nhà bệnh nhân mà đông người thì nhiều ý kiến không biết phải làm sao cho hài lòng tất cả mọi người.
Trường Cao đẳng Y Dược Pasteur tuyển sinh Cao đẳng Điều dưỡng năm 2017
Đối với mỗi bệnh nhân những điều dưỡng viên như Lan lại phải có những mức độ chăm sóc khác nhau. Với những bệnh nhân nhẹ có thể tự chăm sóc bản thân làm những công việc như ăn uống, tắm rửa thì công việc của điều dưỡng viên sẽ nhẹ nhàng hơn. Nhưng ngược lại với những bệnh nhân mất khả năng tự phục vụ thì điều dưỡng viên lại là người trực tiếp phải hỗ trợ họ từ những công việc căn bản nhất. Thế mới thấu hiểu được những vất vả khốn khó của nghề mà không phải người trong ngành thì khó có mà cảm nhận hết được.
Cách đây không lâu tại bệnh viện Lan đang làm việc có tiếp nhận bệnh nhân bị ung thư phổi, Lan được phân công chăm sóc trực tiếp bệnh nhân này. Căn bệnh quái ác đã hành hạ ông khiến ông đau đớn nên ông thường xuyên cáu gắt và chút hết những bực dọc trong người lên Lan, thậm chí có những lần không kiềm chế được ông ta còn buông cả những lời xúc phạm. Nhưng thay vì cáu gắt Lan luôn phải kìm nén và giữ bình tĩnh để có thể an ủi và động viên ông. Sau 3 tháng điều trị căn bệnh của ông đã có những chuyển biến tích cực, lúc cơn đau hạ xuống, ông ta nhẹ nhàng xin lỗi Lan, một lời xin lỗi nhỏ thôi, nhưng Lan như được tiếp thêm sức mạnh để cố gắng nhiều hơn nữa.
Lan tâm sự “Dù ngành điều dưỡng có nhiều khó khăn, có vất vả nhưng đã chót yêu cái nghề này rồi thì vẫn phải cố gắng và gắn bó với nghề, nhìn bệnh nhân phục hồi hàng ngày là niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi”.