Ngành Y chẳng được ngồi mát ăn bát vàng cũng chẳng có mức lương cao ngất ngưởng. Theo ngành Y bạn thực sự kiên cường và mạnh mẽ để đối đầu với những áp lực đè nén, khó khăn, vất vả.
- Cô gái ngành Y nợ mẹ một mùa Tết đoàn viên
- Từ nỗi sợ bác sĩ đến hành trình mơ ước trở thành nhân lực ngành Y
- Chặng đường 6 năm đầy sóng gió để trưởng thành trong ngành Y
Những người học ngành y phải đánh đổi cả tuổi thanh xuân của bản thân
Bạn có thể phải dành cả tuổi thanh xuân để theo ngành Y
6 năm chỉ để mài đũng quần trong trường Y, nên nhớ, đây mới chỉ là 6 năm bạn bắt buộc phải học dưới mái trường Đại học Y, thậm chí ngay cả những bạn học Cao đẳng Y cũng phải mất 3 năm học, trong đó phải mất thêm 2 năm thực tập tại cơ sở khám chữa bệnh hợp pháp, hay những cơ quan Dược phẩm… thì bạn cũng đã phải mất đến 5 năm. Chưa kể khi ra trường sau đó rất nhiều người phải học nâng cao chuyên môn, học chuyên khoa I, chuyên khoa II,… thì thời gian thực sự để bạn có đủ trình độ tay nghề cứu chữa cho một người bệnh phải trên dưới 10 năm. Có thể nói ngành Y là một ngành điển hình cho việc “Học, học nữa, học mãi”… học suốt đời. Học ngành Y chính là bạn đã biết dũng cảm hy sinh, kiên trì chịu đựng rất nhiều thiệt thòi vì một tương lai được làm công việc cao quý bậc nhất ấy.
Theo ngành Y bạn sẽ học được cách chịu áp lực cao
Áp lực bài vở với sinh viên ngành Y là chuyện dễ hiểu. Ngành Y hay ngành Dược đều là những ngành học đặc thù và kiến thức thực sự sâu rộng, thậm chí bài vở đó còn là nỗi ám ảnh đối với những tân sinh viên, những cô cậu năm nhất năm hai vẫn hừng hực quyết tâm phải học thế nào, phải cố gắng ra sao mà chưa biết được cái gì đang thực sự đợi mình ở phía trước. Học ngày cày đêm không còn là chuyện hiếm gặp đối với sinh viên trường Y nữa mà đó là thách thức các bạn phải vượt qua nếu muốn theo đuổi sự nghiệp trong ngành Y.
Và cuộc đời còn nhiều điều bạc bẽo…
“Cái bạc bẽo đầu tiên mà nghề Y mang lại là thái độ thờ ơ, nếu không muốn nói là vô ơn của một số người bệnh. Họ vồ vập, săn đón bác sĩ khi cần nhờ vả và thản nhiên quay lưng lại. Thậm chí là nói xấu, chửi sau lưng khi đã đạt được mục đích.
Chế độ đãi ngộ cho ngành Y quá bèo bọt trong khi áp lực công việc lớn, trách nhiệm nặng nề. Mặc dù cường độ, tính chất, thời gian làm việc, môi trường độc hại, áp lực và yêu cầu cao hơn các ngành khác nhưng ngành Y Dược vẫn áp dụng lương theo ngạch bậc như những ngành kinh tế khác.
Kết lại:
Dù tôi viết ra tất cả những điều trên đây nhưng vốn chẳng phải để dọa dẫm bất cứ ai. Đơn giản vì tôi muốn các bạn nhìn vào sự thật. Không có con đường nào đến thành công mà trải đầy hoa hồng cả. Nghề càng cao quý, càng vinh quang, càng triển vọng thì chông gai càng nhiều. Tôi chỉ muốn viết để bất cứ một ai, dù đã, đang hay sẽ dấn thân vào ngành Y, xin hãy làm điều đó như một đam mê thực sự, hoặc nếu không vì một mục tiêu nào đó thì bạn cũng nên thực hiện nghiêm túc và có sự kiên trì quyết tâm đến cùng.
Và nếu, vì một lý do nào đó bạn không thể vào một trường Đại học Y Dược, mà trong tim vẫn ấp ủ đam mê cháy bỏng vào ngành Y. Hãy tự tin bắt đầu học từ một Trường Cao đẳng Y Dược hay Trung cấp Y Dược nào đấy uy tín. Có rất nhiều con đường để bạn đến với ngành Y và Đại học không phải con đường duy nhất cũng không còn là con đường nhanh nhất để theo đuổi.
Có những nỗi khổ chỉ người trong ngành Y mới thấu hiểu được
Dù ngành Y là một ngành vất vả nhưng tất cả những người theo đuổi nó đều vẫn đang cống hiến và lao động, cùng nhau tin tưởng vào một tương lai không hề xa xôi sự phát triển bền vững của Y học nước nhà. Vẫn còn nhiều lắm những sự hy sinh thầm lặng của những con người ấy, và cũng vẫn còn nhiều lắm những người luôn tin tưởng và suy nghĩ về họ thực sự như là những “lương y như từ mẫu”.
Nếu đã chọn ngành Y, hãy thật kiên cường và vững bước nhé!
Tôi xin gửi tới toàn thể các bạn trẻ đã đang hoặc có ý định theo ngành Y những tâm tư suy nghĩ trong suốt thời gian tôi theo đuổi sự nghiệp trong ngành Y.
“Tôi chẳng muốn làm bác sĩ đâu
Vì theo nghề Y lắm nỗi sầu
Học nhiều tiền bạc nào ai gánh
Mẹ già đồng ruộng lợn gà thôi.
Khoác áo Blouse bao mơ ước
Cao sang giàu có chẳng phải đâu.
Trách nhiệm nặng nề nào ai thấu
Đêm hôm thức trắng suốt canh thâu.
Ngày ngày sớm tối bên bàn học
Cày cuốc đề cương với nỗi niềm,
Sáu năm tưởng dài nhưng chưa đủ
Ra trường mới là bước đầu tiên.
Bây giờ gần tròn năm thứ bảy
Bố mẹ đến tháng vẫn gửi tiền.
Người bảo Bác sĩ cao ai với
Thực tế thì mình với được ai.
Nhìn đứa bạn tay bồng 2 con nhỏ
Sự học ngành Y kéo dài đến bao giờ
Thương thay bố mẹ ngày già yếu
Có còn lo nổi cho con thành Bác sĩ
Lương đầu đời lĩnh đưa cho bố
Mẹ cười so sánh nửa công nhân
Ngậm ngùi tủi thân lòng bất lực
Mang sách ra cày mắt cay cay.
Ngẫm mình vẫn sướng hơn con bạn
Bầu bí năm tuần trực liên miên
Bệnh nhân vào viện không hề hấn
Chốc lát tử vong bất thình lình.
Lương thì tháng những gần chục triệu
Đêm hôm thấp thỏm giấc chẳng tròn.
Bệnh nhân diễn biến lòng bất trắc
Nhỡ nhàng ám ảnh cả đời thôi.
Tình duyên đến muộn nào đâu kén
Việc học cuốn mất tuổi xuân rồi
Đôi lúc ngồi ngẫm thầm ao ước
Sớm sống được bằng chính nghề Y
Cứu người cứu đời qua bệnh tật
Phụng dưỡng mẹ cha lúc về già”